THÁM TỬ QUẢNG TRỊ – Đức cho biết, một khi đã dấn thân vào nghề thám tử tư này, nếu không có đam mê và chấp nhận sự phiêu lưu thì chắc khó lòng trụ lại được. Người ngoài nhìn vào, ai cũng bảo thám tử là nghề sung sướng, hái ra tiền, nhưng vô rồi mới biết được nỗi vất vả, cực nhọc của nó.
“Rình mò” thiên hạ… ngoại tình
THÁM TỬ QUẢNG TRỊ – Để tìm hiểu về công việc của những thám tử tư, chúng tôi tìm đến một công ty thám tử tư trên đường N.T.A, quận Tân Bình, TP.HCM. Khác với tưởng tượng, văn phòng thám tử tư chỉ là một căn nhà cấp 4, bên trong kê một cái bàn đặt hai bộ máy vi tính và làm nơi tiếp khách. Thấy chúng tôi ngạc nhiên, anh Huy, người giới thiệu giám đốc trung tâm cho biết, khách hàng của anh ai cũng có nhu cầu cần giữ bí mật nên văn phòng cũng chẳng cần phải khoa trương. “Chủ yếu là chỗ cho anh em nghỉ ngơi sau những giờ làm việc căng thẳng ngoài đường. Khách hàng đến đây cũng chỉ để cung cấp thông tin theo kiểu “thoáng đến rồi đi” nên văn phòng cũng đơn sơ vậy thôi”, anh Huy giải thích.
Tham Tu Quang tri – Đang trò chuyện, cửa văn phòng xịch mở, một phụ nữ trẻ bước vào. Sau phút ban đầu còn ngượng ngùng, người phụ nữ giới thiệu tên T. bắt đầu trò chuyện và giải thích lý do mình đến đây. Theo thông tin từ khách hàng này, chị T. kết hôn cách đây 5 năm, chồng chị – một doanh nhân khá thành đạt – là niềm mơ ước của khá nhiều phụ nữ. Chị kể, mặc dù chồng thường xuyên đi giao tiếp ở bên ngoài nhưng chưa khi nào chị nghe bất cứ điều tiếng gì về chồng, trong gia đình, anh luôn là người chồng, người cha mẫu mực khiến chị hết lòng tin tưởng.
Thám tử tư được thân chủ thuê theo dõi chồng có biểu hiện ngoại tình
Cong Ty Tham Tu Quang Tri – Thế nhưng cách đây hơn một tháng, vô tình chị đọc được một tin nhắn lạ gửi đến số máy của anh. Gặng hỏi, anh chỉ trả lời là người ta nhắn nhầm, nhưng trong mắt không giấu nổi sự bối rối. Dù hết mực tin tưởng, nhưng ý nghĩ chồng ngoại tình khiến chị bối rối, day dứt trong người. Có nhiều lúc, chị chỉ muốn làm căng để chồng phải thú nhận, nhưng lại sợ nếu mình “ghen bóng ghen gió” sẽ làm mất hết uy tín, danh dự của anh, hạnh phúc gia đình đứng trước nguy cơ tan vỡ.
Đang trong tâm trạng rối bời, chị được một người quen giới thiệu đến công ty thám tử tư để nhờ theo dõi chồng một cách bí mật, xem thử chồng mình có thực sự thay lòng đổi dạ hay không. Sau một vài thông tin cơ bản được cung cấp, hợp đồng theo dõi đã được ký kết ngay sau đó.
Tôi ngỏ lời đề nghị được được theo chân các thám tử để có thể “mục sở thị” công việc có vẻ phiêu lưu này và được anh Huy gật đầu, với điều kiện “không được tiết lộ bí mật công tác”.
Theo chân thám tử tư
Công Ty thám tử Quảng Trị – Sáng sớm hôm sau, khi đường phố còn vắng bóng người, chúng tôi đã có mặt trước căn nhà của chị T. trên đường Trần Não, quận 2. Nhai vội ổ bánh mì còn nóng giòn, Đức – anh chàng thám tử tư được phân công theo vụ này hóm hỉnh: “Nghề này có khác gì công an đâu anh nhỉ, tụi em cũng phải theo dõi từng đường đi nước bước, rồi cải trang, tiếp cận đối tượng cần theo dõi mới lấy được thông tin cho thân chủ của mình”.
Công Ty thám tử Quảng Trị – Vừa thấy bóng chồng chị T. ra khỏi nhà, hai chúng tôi cũng nổ máy bám theo sát nút. Vừa đi, Đức vừa cho biết: “Đường Sài Gòn xe đông như kiến, nếu anh không đi sát đối tượng, chỉ cần sơ sẩy một chút là mất dấu ngay, coi như cả ngày công cốc”.
8 giờ sáng, trong lúc “đối tượng” vào cơ quan làm việc, chúng tôi tranh thủ kiếm quán cà phê ngồi để giết thời gian cũng như “canh me”. Qua trò chuyện, tôi có dịp hỏi han kĩ hơn về người tay thám tử tư có tuổi đời chưa đến 30.
Đồ nghề của một thám tử tư
Công Ty thám tử Quảng Trị – Đức kể từng tốt nghiệp cử nhân Văn học của một trường đại học, nhưng khi ra trường, phần chưa tìm được việc làm, phần nhiễm cái máu ưa phiêu lưu từ các cuốn tiểu thuyết trinh thám đã đọc, Đức quyết định đầu quân vào một công ty thám tử tư. Anh cho biết, một khi đã dấn thân vào nghề này, nếu không có đam mê và chấp nhận sự phiêu lưu thì chắc khó lòng trụ lại được. “Người ngoài nhìn vào, ai cũng bảo thám tử là nghề sung sướng, hái ra tiền, nhưng vô rồi mới biết được nỗi vất vả, cực nhọc của nó. Làm cái nghề rình mò thiên hạ, người ta không biết thì không sao, nhưng nếu như bị phát hiện, gặp người hiền lành chỉ bị chửi dăm ba câu, nếu gặp người dữ, không nhanh trí ứng biến, chuyện ăn đòn là bình thường”, Đức chia sẻ.
Công Ty thám tử Quảng Trị – Như để minh chứng thêm cho câu nói của mình, anh vén tay áo, cho tôi xem một vết sẹo dài vừa mới lên da non và cho biết đó là hậu quả của hợp đồng theo dõi một ông chồng có máu mặt bên quận 1, sơ xảy thế nào bị ông ta phát hiện và đuổi đánh cách đây gần 1 tháng.
Nhìn khuôn mặt cũng khá điển trai của Đức, tôi buột miệng hỏi câu: “Thế đã có người yêu chưa?”. Cười buồn, Đức chua chát cho hay, anh và người yêu đã chia tay hơn 2 tháng, lý do cũng chỉ bởi cô không thể chấp nhận được việc mà anh đang làm. “Có cô gái nào chấp nhận được cảnh người yêu mình suốt ngày long nhong ngoài đường, đi từ sáng sớm đến tối mịt mới về, lại chuyên theo dõi, rình mò thiên hạ đâu anh, làm nghề này, tìm được một người có thể đồng cảm với mình cũng đâu phải dễ”.
Bên cạnh những khó khăn, nhiều khi thám tử tư cũng gặp phải những cảnh dở khóc dở cười, Đức kể cho tôi nghe về một anh bạn đồng nghiệp ở bên trung tâm nọ, nhận hợp đồng theo dõi chồng cho một bà tuổi cũng đã trạc tứ tuần. Sau nhiều lần gặp gỡ thân chủ để báo cáo thông tin cũng như hình ảnh theo dõi được hoạt động của ông chồng, bất ngờ một lần khi đang nói chuyện, ông chồng kia từ đâu nhảy vào để “đánh ghen”. Hỏi ra mới biết, chính ông chồng cũng nghi ngờ vợ mình ngoại tình nên đã thuê thám tử theo dõi, quay qua quay lại, cuối cùng ai cũng nghĩ người kia ngoại tình, báo hại anh bạn thám tử méo mặt vì không biết phải giải quyết ra sao.
Đang mải mê trò chuyện, bỗng Đức vội vàng nổ máy và nháy tôi đi ngay, hóa ra bên kia đường, anh chồng chị T. cũng đang chuẩn bị lên xe để đi đâu đó. Sau một vài tuyến đường, anh chồng bất ngờ ghé vào một nhà hàng trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, quận 1. Tại đây, một cô gái trẻ đang chờ sẵn, hai người ngồi ăn, thỉnh thoảng lại có những cử chỉ thân mật với nhau. Ngay lập tức, Đức rút ra chiếc máy ảnh, kín đáo chụp và nhanh chóng gửi về cho thân chủ đang chờ đợi ở nhà.
Những tưởng chỉ cần thế là xong, nhưng tôi bất ngờ khi Đức vẫn tiếp tục đi theo người chồng. Hỏi ra, anh cho biết: “Bọn em hợp đồng theo dõi, nên tất cả những hoạt động của anh ta trong ngày, bọn em đều phải theo sát và cung cấp hình ảnh đầy đủ, cho đến khi anh ta về đến nhà mới thôi”.
Gần nửa đêm, trở về nhà với thân thể rã rời sau một ngày chạy vòng vòng quanh thành phố, không kịp cởi quần áo tắm rửa, tôi lăn ra ngủ một giấc cho tới sáng. Trong cơn mơ, vẫn chập chờn câu nói của Đức lúc chia tay: “Muốn kiếm được đồng tiền trong nghề này, phải đổ mồ hôi công sức gấp nhiều lần công việc khác. Có ai bảo làm thám tử là giàu có thì nên xem lại, một thám tử chân chính khó có thể giàu được với nghề lắm anh ơi…”.