Vài năm đầu hôn nhân cuộc sống cũng hạnh phúc, vui vẻ, tôi sinh được một cặp song sinh “rồng phượng”, bố mẹ chồng thoải mái không câu nệ, bố mẹ tôi chỉ có mình tôi nên rất thương yêu, bao bọc, chu cấp tiền bạc cho tôi.
Tôi rất hạnh phúc với những gì mình có, tôi tự tin mình là người phụ nữ may mắn. Cho đến một ngày tôi phát hiện ra anh có quan hệ với người phụ nữ khác.
Khi biết tôi đau khổ, chỉ nghĩ đến cái chết, trời đất sụp đổ hoàn toàn, tim tôi đau thắt. Nhưng rồi nghĩ đến thể diện gia đình, thương bố mẹ, xót hai đứa con… tôi chọn tha thứ cho chồng và để anh quay về.
Sau đó tôi không biết chồng mình đã kết thúc hoàn toàn với người thứ 3 chưa, sau lưng tôi anh còn qua lại với người nào khác nữa không. Chỉ có điều vì biến cố chồng ngoại tình ấy tôi nhận ra sống đừng quá tin tưởng ai cả ngoài chính mình ra và cũng đừng hi sinh hết cho chồng vì một ngày nào đó bạn sẽ bị đâm một nhát rất đau không đứng lên nổi.
Tôi không còn quá cung phụng, chăm lo cho chồng nhiều như trước. Tôi cũng chẳng tội gì đi canh xem anh đang nhắn tin với ai. Tôi không nhăn nhó khi anh ra khỏi nhà vào ngày cuối tuần. Tôi thấy mình không cần phải hao tâm tốn sức vào mấy chuyện kiểm soát chồng ấy. Vì nếu đàn ông đã muốn đi thì chẳng điều gì giữ được họ.
Tôi cũng chẳng dại gì đi đánh ghen vì làm thế là hạ thấp giá trị bản thân vì tôi hiểu người thứ 3 sẽ chỉ chuyển từ cô này sang cô kia, làm sao đủ sức đi “diệt” được mãi. Thay vào đó tôi yêu lấy chính mình, sống vui vẻ, thanh thản, làm điều mình muốn, chăm sóc các con và bố mẹ.
Tôi làm vậy không phải vì muốn buông xuôi hay không còn muốn giữ chồng nữa. Tôi chỉ muốn bản thân mình được sống nhẹ lòng hơn mà thôi. Người phụ nữ bản lĩnh khôn ngoan là người biết làm chủ cảm xúc, độc lập tài chính, làm chủ cuộc đời.
Đàn ông cũng giống như cát nếu nắm quá chặt cát sẽ lọt qua kẽ tay đi mất. Nhưng khi bạn thả lỏng, cho anh ấy chút tự do thì ắt họ sẽ phải tĩnh để quay về với gia đình – hạnh phúc đích thực.
Muốn giữ trái tim đàn ông thì hãy giống như thả diều, thả lỏng tay ra đừng ghìm quá chặt sẽ làm đứt dây. Nhẹ nhàng, uyển chuyển, mềm mại, nói đúng lúc đúng chỗ, xuất hiện đúng thời điểm họ cần chứ đừng quấy rầy. Làm được như vậy, con diều sẽ luôn ở trong tầm kiểm soát của bạn, anh ấy sẽ luôn ở quanh quẩn bên bạn.
Đừng suốt ngày càu nhàu, than thở, cũng đừng đeo bám như cái đuôi phiền phức, đừng tự biến mình trở nên nhàm chán trong mắt chồng. Hãy cứ sống thảnh thơi, chăm chút bản thân, sắp xếp cuộc sống cân bằng giữa làm và không làm, khi ấy chính chồng sẽ là người phải quay lại giữ bạn.
Để quên đi được nỗi đau chồng đã gây ra cho mình không dễ chút nào nhưng cũng không cần phải quên. Hãy nhớ lấy, chấp nhận nó và học lấy bài học từ sự việc. Chỉ cần bạn thay đổi tư tưởng, làm chủ suy nghĩ, buông bỏ sân hận, mọi thứ sẽ trở nên nhẹ nhàng. Vẫn phải giữ chồng, giữ bố cho các con, giữ lấy “trụ cột” gia đình nhưng mà hãy dùng cách khéo léo, lạt mềm buộc chặt, mềm nắn rắn buông.
Ngày đi tháng chạy năm bay, thanh xuân ngắn ngủi, đời người thoáng qua nên phụ nữ chúng ta hãy vui vẻ mà sống, học cách cân bằng cuộc sống, học cách yêu thương chiều chuộng chính mình, mở rộng các mối quan hệ xã hội chứ đừng có mở mắt ra là chồng, nhắm mắt lại cũng chồng.